《【正宫】端正好》

měi
diǎn
liǔ
méi
xīn
,
jiǔ
yùn
táo
sāi
nèn
,
chūn
jiāo
bàn
zhū
chún
,
hǎi
táng
yán
hóng
xiá
yùn
gōng
é
róng
yìn
gǔn
xiù
qiú
jiè
cháng
fěi
cuì
qún
,
jiāo
shàn
zhú
zūn
chèn
xiāng
qún
gōu
sān
cùn
,
lòu
chūn
cōng
shí
zhǐ
yín
qiū
liǎng
diǎn
zhēn
,
chūn
shān
fēn
chàn
wēi
wēi
huán
yún
bìn
,
yān
zhī
jǐng
ruǎn
xiāng
wēn
qīng
niān
cuì
huā
shēng
yùn
,
xié
chā
shū
yuè
yún
fēng
chén
tǎng
xiù
cái
shì
chūn
yuán
xiāng
hòu
shēn
,
duō
yīng
shì
西
xiāng
xià
yīng
yīng
yǐng
shén
,
biàn
便
yǒu
dān
qīng
huà
zhēn
zhuāng
shū
zhū
yàng
qiǎo
,
xiào
àn
shēng
chūn
yǒu
qiān
bān
ér
rén
tuō
shān
cháng
yán
shī
àn
huí
wén
,
qiān
jīn
duàn
qīng
chūn
péi
fèng
jiāo
xiāng
fěn
,
xiāng
féng
liǔ
yíng
huā
zhèn
zuì
tài
píng
zhèi
xiē
shí
chūn
hán
xiù
yīn
,
yuè
àn
zhòng
mén
,
huā
jìn
huáng
hūn
,
xiāng
qīn
wēn
jīn
bēi
xīn
tóu
mèn
,
qīng
luán
yún
biān
xìn
,
róng
jiàn
zhōng
rén
kōng
jiào
rén
hài
sǔn
suí
shā
xiǎng
dāng
xiāo
huān
huì
chéng
qín
jìn
,
fān
zuò
liǎo
qiān
guān
shān
láo
mèng
hún
lòu
yǒng
gēng
cháng
zhú
yǐng
hūn
,
liǔ
àn
huā
zhē
shǔ
fēn
jiǔ
yàn
huā
nóng
jǐn
zhàng
xīn
,
wēi
hóng
cuì
bèi
wēn
yǒu
zhòng
huì
líng
huā
jìng
rén
,
jiāng
zhè
shòu
guò
liáng
zhèng
liǎo
běn

分享

吴昌龄的诗词欣赏

《【正宫】端正好》

元代 吴昌龄吴昌龄 元代

美妓

墨点柳眉新,酒晕桃腮嫩,破春娇半颗朱唇,海棠颜色红霞韵。宫额芙蓉印。

暂无

【滚绣球】藉丝裳翡翠裙,芭蕉扇竹叶樽。衬缃裙玉钩三寸,露春葱十指如银。秋波两点真,春山八字分。颤巍巍雾鬟云鬓,胭脂颈玉软香温。轻拈翠靥花生晕,斜插犀梳月破云。误落风尘。

暂无

【倘秀才】莫不是丽春园苏乡的后身,多应是西厢下莺莺的影神,便有丹青画不真。妆梳诸样巧,笑语暗生春。他有那千般儿可人。

暂无

【脱布衫】常记的五言诗暗寄回文,千金夜古断青春。厮陪奉娇香腻粉,喜相逢柳营花阵。

暂无

【醉太平】这些时春寒绣裀,月暗重门,梨花暮雨近黄昏,把香衾自温。金杯不洗心头闷,青鸾不寄云边信,玉容不见意中人。空教人害损。

暂无

【随煞】想当日一宵欢会成秦晋,翻做了千里关山劳梦魂。漏永更长烛影昏,柳暗花遮曙色分。酒酽花浓锦帐新,倚玉偎红翠被温。有一日重会菱花镜里人,将我这受过凄凉正了本。

暂无


分享