《随园雅集图歌》

tiān
líng
bǎo
duān
,
yǒu
jīng
zhě
shuí
zhāng
shī
yún
jǐng
xīng
guāng
yào
,
cuì
wéi
réng
jīn
zhī
sān
zōu
tuì
退
shí
cháng
wěi
shé
,
yún
shāo
cuì
ruí
xiù
dào
nèi
chōng
shén
wài
,
bèi
xún
zhōng
kuí
西
yuán
shí
西
,
jiā
suí
zhī
yīn
míng
suí
yào
lán
zhà
dīng
xiāng
,
shì
yǒu
zhé
láo
pān
shén
biān
zhàng
shí
fēi
é
méi
,
qiān
nián
bǎi
cóng
bān
yín
tíng
huā
guǎn
diāo
,
shí
chuáng
xián
chēng
zhī
gòu
shū
qiān
jīn
,
xián
wàn
juàn
xián
qiān
hǎo
dǐng
,
shān
tuí
yún
àn
dàn
dǒu
,
dài
wáng
shěn
shí
lín
jiē
tiān
,
cǎo
zhōng
yǒu
shén
míng
wǎn
zhuǎn
fēng
huí
,
zuò
lóng
yuán
zhōng
jiā
shuí
péi
,
趿
lián
zōu
méi
zhuó
chuō
sān
xiāng
méi
,
xiōng
yīn
huī
làn
bān
chǐ
èr
héng
jiè
guī
,
tíng
zuò
gòng
yǒu
shí
táng
chǔ
,
xué
qióng
jiāo
fèi
fēi
shí
zhàng
xiāo
cáo
jiā
shì
,
dōng
ruò
tōng
jīn
guī
guāng
yuè
fēng
pèi
chuí
,
qīn
míng
lán
pián
zhī
yuǎn
qíng
níng
zhù
qiū
shuǐ
,
cáo
jiāng
xìng
zāo
qiū
jiǔ
hān
wǎng
wǎng
,
zhōng
dàn
quán
xīng
yuán
hǎi
fāng
qīng
léi
,
míng
yǐn
chuán
piǎo
chēng
cōng
shuí
kòu
qīng
,
tiān
fēng
bīng
cán
bái
mén
shàng
rén
qíng
,
kǎi
yōng
zhǒng
duō
kuáng
chī
wéi
mēng
,
tiáo
táng
xiǎng
yín
qīng
tóu
miào
jīn
dīng
,
róng
zhù
wàn
xiàng
cóng
fàn
wéi
shén
cǎi
háo
duān
fēi
,
lūn
gōng
xuǎn
shèng
gēng
wēi
shù
shí
táng
huà
shī
,
kǎi
wén
chēng
zhōu
suǒ
zài
qún
xián
guī
,
西
yuán
dàn
dàng
,
liáng
yuán
fēi
suǒ

分享

李锴的诗词欣赏

《八月廿四日至山庄草堂荒秽手自芟薙悠然有作》

清代 李锴李锴 清代

老去诸骸痛,归来两眼新。堑堙生野兴,劳苦效村民。

甃石馀花落,通篱宿蔓陈。卢龙五百里,肯作姓田人。

暂无


分享

《山居杂咏五首 其二》

清代 李锴李锴 清代

半尺青溪水,沧浪或在兹。草香回蛱蝶,沙迥宿鸬鹚。

白发悔他日,清流信此时。虚舟吾意得,飘荡更何之。

暂无


分享

《立春日夜冷吉臣招饮》

清代 李锴李锴 清代

相看落落无交亲,相赏由来自有真。尺幅定传千古迹,醇醪能醉独醒人。

家迷碧海萍踪眇,路失金门雪鬓匀。明月寒灯同此夜,老怀约略受春新。

暂无


分享

《重寓准提精舍感赋》

清代 李锴李锴 清代

客有风尘者,飘然天地中。重来沧海上,直在故园东。

芳草映华发,孤云覆断蓬。精蓝诸品净,独与旧时同。

暂无


分享

《哭所知 其二》

清代 李锴李锴 清代

子作巴猿哭,长音塞雁闻。异乡谁料理,行路致殷勤。

白日累臣罪,黄沙志士坟。泥涂无限泪,沈痛一呼君。

暂无


分享

《上巳日龙泉寺看花作》

清代 李锴李锴 清代

禊事阑亭歇,幽情野寺偏。松云横一杖,花雨洒诸天。

日午阳和足,山深造化全。百年浑遣兴,随地得悠然。

暂无


分享

《接插》

清代 李锴李锴 清代

毋为恋旧林,别假一枝阴。忽凿自然理,翻知造物心。

异根能作合,非种莫相侵。君看芝兰室,其中渐染深。

暂无


分享

《山居杂咏五首 其一》

清代 李锴李锴 清代

双坞人烟外,萧萧松雪翻。老农今日事,古色数家村。

鹅鸭通前浦,豺狼到小园。何须不来往,邻里数相存。

暂无


分享

《晚过天城寺看老梅》

清代 李锴李锴 清代

寒勒将舒蕊,春苏半槁根。孤清真欲绝,迟暮复何言。

幸与岁时久,深叨封植烦。低回对虚馆,山月共黄昏。

暂无


分享

《正月十有八日雪中奉使之绝塞》

清代 李锴李锴 清代

万里使穷徼,逡巡敢后期。君恩试艰阻,母意重捐糜。

乡路马蹄缓,边风剑色移。春城今夜雪,先已接龟兹。

暂无


分享