《题爱柏轩古风》

xuān
qián
bǎi
yán
cāng
,
chē
gài
dāng
liǎng
xiāng
shuāng
suī
shí
wéi
,
lǎo
gān
yǒu
qiān
chǐ
qiáng
yún
shāo
yuán
,
yuè
shù
huò
néng
fèng
huáng
kǒng
míng
miào
qián
zēng
shí
miàn
,
bǎo
zhān
líng
xuě
shuāng
qīng
yīn
shí
zuò
cháng
jiāo
,
zhuàng
měi
xué
cāng
lóng
xiáng
qiú
zhī
zhí
shàng
jiǔ
wàn
,
yīn
tiān
xià
wéi
qīng
liáng
cháng
bàn
fēng
xiǎng
,
cháo
jià
làng
fān
qián
táng
shǎo
yān
zòu
shēng
huáng
,
xiān
rén
huán
pèi
zhāo
huáng
kuī
岿
rán
kàn
jūn
shì
,
luán
tái
fèng
yáo
xiāng
wàng
lián
méng
jiē
dòng
xuàn
qīng
,
diāo
yíng
jué
shī
qiān
huáng
wǎng
lái
yín
xiào
xiè
qiáo
,
guān
gài
luò
duō
jīn
zhāng
jiāo
ān
jùn
shì
háo
,
diāo
míng
shēng
kēng
qiāng
nèi
zhōng
yǒu
rén
mào
cháng
,
é
guān
dài
měi
qiě
zāng
xiá
zhī
pèi
yún
jǐn
cháng
,
dāng
xuān
wēi
zuò
xuān
zhōng
yāng
shǒu
nòng
yáo
qín
yīn
láng
láng
,
ěr
biān
tiáo
liú
gōng
shāng
jīn
pán
chéng
lòu
qīng
tiān
jiāng
,
rán
yǐn
qióng
shāng
bǎi
jiē
xià
,
suì
wǎn
xiāng
duì
cāo
gāng
zhū
lán
wén
xìng
,
xià
shì
chì
ér
háng
cái
yǎn
jiǎn
shì
chū
,
shēng
jià
jiǎn
pián
nán
zhāng
jiē
ěr
bǎi
hòu
chāng
,
jiàng
zhī
wèi
liáng
huò
wéi
zhù
shí
huò
dòng
liáng
,
jiǔ
qīng
xiāng
bàng
shèn
gòu
zuò
lóng
zhái
,
shān
zhī
ā
fáng
shèn
gòu
zuò
huáng
jīn
,
mào
líng
qiū
fēng
zhī
liú
láng
wéi
píng
zhēn
qín
zhù
shòu
,
duō
měi
quán
xián
jiāo
qiáng
níng
dāng
jià
wéi
yōu
rén
,
sān
chóng
máo
shān
zhī
yáng
suī
jīng
jīn
liáng
,
píng
chǔ
dǒu
shū
mǎn
chuáng
chuáng
tóu
cháng
liú
jiǔ
gāng
,
shàng
gāo
xuán
qín
zhāng
shū
dàn
qín
yǐn
chún
zhòu
,
zuì
mèng
fēng
hóu
wáng
shēng
,
shēn
guì
míng
xiāng
yíng
jiàn
tiān
táng
,
qīng
ān
fāng
zhāo
yán
yīng
jié
jùn
liáng
,
zhì
jūn
yáo
shùn
tāng
qún
hòu
huān
miào
láng
,
yào
líng
huá
xià
táng
hǎi
yōng
wàn
xìng
kāng
,
tiān
bǎi
shòu
寿
mìng
cháng
sūn
chí
chuán
jiāng
,
bǎi
yǒu
gěng
guāng
zài
sān
bǎi
bǎi
,
yuàn
yán
zhōng
jiǔ
xiāng
wàng

分享

叶颙的诗词欣赏

《送李本存归江西新喻州本存儒学教授历省掾为御史所论改温州海隅巡尉赋三律赠之 其一》

元代 叶颙叶颙 元代

又携书剑过江西,长铗三弹一振衣。风景不殊人自老,江山有异鹤空归。

闲云仍旧封吟榻,流水依前护钓矶。去去乡关莫回顾,春风吹老故园薇。

暂无


分享

《围棋》

元代 叶颙叶颙 元代

黑白未分时,其中一著奇。已空生死见,宁堕战争危。

持重机常速,争先计或迟。捐微存大勇,勍敌尽吾归。

暂无


分享

《爆竹二首 其二》

元代 叶颙叶颙 元代

非尝声响聒天来,鼓动阳春海上回。偶尔惊人还寂寂,情知不是武侯雷。


分享

《霜天晓角》

元代 叶颙叶颙 元代

耿耿星河曙欲流,角声悲壮起层楼。满江明月青霜重,人与梅花一样愁。


分享

《丁酉仲冬即景十六首 其六 梅屋弹琴》

元代 叶颙叶颙 元代

琴张瓯茗伴炉薰,三弄梅花月下庭。香影孤高音调古,空阶谁许鹤来听。


分享

《再次前韵二律喜其寄傲僧庐深得幽寂之趣 其二》

元代 叶颙叶颙 元代

少日心存汉使槎,老年诗到晚唐家。床前古鼎烹茶灶,头上凉巾漉酒纱。

绕屋锄云多种竹,凿池分溜广浇瓜。空庭草色休频剪,留护阶除鼓吹蛙。

暂无


分享

《丁酉仲冬即景十六首 其二 地炉煨芋》

元代 叶颙叶颙 元代

地炉煨芋足充饥,凉薄家声胜富儿。李密懒残风味在,寒灰冷火澹相知。


分享

《题石勒参佛图澄手卷六首 其二》

元代 叶颙叶颙 元代

刘曜成擒一语中,沤麻老秃亦英雄。可怜只办平常事,忘却中原逐鹿功。


分享

《题西施蹙额捧心图》

元代 叶颙叶颙 元代

憔悴两娥颦,春山锁恨深。东邻正尝胆,西子谩扪心。


分享

《至正己丑端午日感怀寄辉东阳一诗至戊戌重午又十年矣王弘道见而和之其语句俊爽清健复次韵美之》

元代 叶颙叶颙 元代

奇如霄汉舞天吴,壮似英雄敌万夫。锦绣心肠人未识,林泉胸次世应无。

久空蕙帐秋猿怨,近宿芹堂夜鹤孤。况是东南重午节,湘江烟暝楚云疏。

暂无


分享