《答客难》

nán
dōng
fāng
shuò
yuē
:“
qín
zhāng
dāng
wàn
chéng
zhī
zhǔ
,
ér
shēn
qīng
xiāng
zhī
wèi
,
hòu
shì
jīn
dài
xiū
xiān
wáng
zhī
shù
,
shèng
rén
zhī
,
fěng
sòng
shī
shū
bǎi
jiā
zhī
yán
,
shèng
,
zhù
zhú
;
chún
chǐ
luò
齿
,
yīng
ér
shì
,
hào
xué
dào
zhī
xiào
,
míng
bái
shèn
;
wéi
zhì
néng
hǎi
nèi
shuāng
,
wèi
wén
biàn
zhì
rán
jìn
zhōng
,
shì
shèng
,
kuàng
chí
jiǔ
,
shù
shí
nián
,
guān
guò
shì
láng
,
wèi
guò
zhí
zhě
shàng
yǒu
háng
xié
?
tóng
bāo
zhī
,
suǒ
róng
,
?”
dōng
fāng
xiān
shēng
kuì
rán
cháng
,
yǎng
ér
yīng
zhī
yuē
:“
shì
fēi
zhī
suǒ
néng
bèi
shí
,
shí
,
tóng
zāi
?
qín
zhāng
zhī
shí
,
zhōu
shì
huài
,
zhū
hóu
zhāo
,
zhèng
zhēng
quán
,
xiāng
qín
bīng
,
bìng
wéi
shí
èr
guó
,
wèi
yǒu
xióng
shì
zhě
qiáng
,
shī
shì
zhě
wáng
,
shuō
háng
yān
shēn
chǔ
zūn
wèi
,
zhēn
bǎo
chōng
nèi
,
wài
yǒu
cāng
,
hòu
shì
,
sūn
cháng
xiǎng
jīn
rán
:
shèng
liú
,
tiān
xià
zhèn
shè
,
zhū
hóu
bīn
,
lián
hǎi
zhī
wài
wéi
dài
,
ān
;
tiān
xià
píng
jūn
,
wéi
jiā
,
dòng
shì
,
yóu
yùn
zhī
zhǎng
,
xián
xiào
zāi
?
zūn
tiān
zhī
dào
,
shùn
zhī
,
suǒ
;
suí
zhī
ān
,
dòng
zhī
;
zūn
zhī
wéi
jiāng
,
bēi
zhī
wéi
;
kàng
zhī
zài
qīng
yún
zhī
shàng
,
zhī
zài
shēn
yuān
zhī
xià
;
yòng
zhī
wéi
,
yòng
wéi
shǔ
;
suī
jìn
jié
xiào
qíng
,
ān
zhī
qián
hòu
?
tiān
zhī
,
shì
mín
zhī
zhòng
,
jié
jīng
chí
shuō
,
bìng
jìn
còu
zhě
,
shèng
shǔ
;
zhī
,
kùn
shí
,
huò
shī
mén
shǐ
使
qín
zhāng
bìng
shēng
jīn
zhī
shì
,
zēng
zhǎng
,
ān
gǎn
wàng
shì
láng
!
chuán
yuē
:‘
tiān
xià
hài
,
suī
yǒu
shèng
rén
,
suǒ
shī
cái
;
shàng
xià
tóng
,
suī
yǒu
xián
zhě
,
suǒ
gōng
。’
yuē
:
shí
shì
suī
rán
,
ān
xiū
shēn
zāi
!《
shī
yuē
:‘
zhōng
gōng
,
shēng
wén
wài
。’‘
míng
jiǔ
gāo
,
shēng
wén
tiān
’。
gǒu
néng
xiū
shēn
,
huàn
róng
!
tài
gōng
háng
rén
,
shí
yǒu
èr
,
nǎi
shè
yòng
wén
,
xìn
jué
shuō
fēng
,
bǎi
suì
ér
jué
shì
suǒ
,
xiū
xué
mǐn
háng
,
ér
gǎn
dài
ruò
líng
,
fēi
qiě
míng
chuán
yuē
:‘
tiān
wéi
rén
zhī
è
hán
ér
chuò
dōng
,
wéi
rén
zhī
è
xiǎn
ér
chuò
guǎng
,
jūn
wéi
xiǎo
广
rén
zhī
xiōng
xiōng
ér
háng
。’‘
tiān
yǒu
cháng
,
yǒu
cháng
xíng
,
jūn
yǒu
cháng
háng
;
jūn
dào
cháng
,
xiǎo
rén
gōng
。”
shī
yún
:‘
zhī
qiān
,
rén
zhī
yán
?’
shuǐ
zhì
qīng
,
rén
zhì
chá
;
miǎn
ér
qián
liú
,
suǒ
míng
;
tǒu
kuàng
chōng
ěr
,
suǒ
sāi
cōng
míng
yǒu
suǒ
jiàn
,
cōng
yǒu
suǒ
wén
,
,
shè
xiǎo
guò
,
qiú
bèi
rén
zhī
wǎng
ér
zhí
zhī
,
shǐ
zhī
;
yōu
ér
róu
zhī
,
shǐ
使
qiú
zhī
;
kuí
ér
zhī
,
shǐ
使
suǒ
zhī
gài
shèng
rén
zhī
jiào
huà
使
,
zhī
;
zhī
,
mǐn
qiě
guǎng
jīn
shì
zhī
chǔ
shì
,
shí
suī
yòng
,
kuài
rán
,
kuò
rán
;
shàng
guān
shān
,
xià
chá
jiē
;
tóng
fàn
,
zhōng
;
tiān
xià
píng
,
xiāng
,
guǎ
ǒu
shǎo
,
zāi
?
ruò
yàn
zhī
yòng
,
qín
zhī
rèn
,
shí
zhī
xià
,
shuō
háng
liú
,
cóng
huán
;
suǒ
děi
,
gōng
ruò
qiū
shān
;
hǎi
nèi
dìng
,
guó
jiā
ān
;
shì
shí
zhě
,
yòu
guài
zhī
xié
?
yuē
:‘
guǎn
kuī
tiān
,
hǎi
,
yán
zhuàng
zhōng
,’
néng
tōng
tiáo
guàn
,
kǎo
wén
,
yīn
shēng
zāi
?
yóu
shì
guān
zhī
,
yóu
jīng
zhī
gǒu
,
tún
zhī
,
zhì
ěr
,
gōng
zhī
yǒu
?
jīn
xià
ér
fēi
chǔ
shì
,
suī
kùn
,
,
shì
míng
zhī
quán
biàn
,
ér
zhōng
huò
dào
。”

分享

东方朔的诗词欣赏

《有赠》

唐代 崔珏崔珏 唐代

莫道妆成断客肠,粉胸绵手白莲香。

不要以为远离故乡的游子都会思乡断肠,川中的美女身段窈窕,肌肤似雪,玉指纤纤,浑身散发着馨香。

烟分顶上三层绿,剑截眸中一寸光。

美人最美的地方就是气质,周身都笼罩着动人的风韵,比剑时,取胜的关键往往靠的是持剑人眼里的杀气。

舞胜柳枝腰更软,歌嫌珠贯曲犹长。

那美人一舞,柔软的姿态更胜江边的柳枝,腰肢纤细,堪比小蛮,我迫不及待想要跟她说话,连那如珠玉般动听的歌声都不想听下去了。

虽然不似王孙女,解爱临邛卖赋郎。

只可惜你不像卓文君那样大胆,邂逅司马相如之后敢与之私奔。

锦里芬芳少佩兰,风流全占似君难。

锦囊虽然很香但是还少了佩兰这味香料,一个人若想要十全十美也着实不易。

心迷晓梦窗犹暗,粉落香肌汗未干。

我还沉浸在自己刚才做的梦里面,看看窗外天还未明,昨晚涂的胭脂已经掉落,你的肌肤上还有未干的香汗。

两脸夭桃从镜发,一眸春水照人寒。

我看看镜子里,你的脸如刚刚绽放的桃花,翦水秋瞳,眼眸明丽,眼神清澈,顾盼生辉。

自嗟此地非吾土,不得如花岁岁看。

只可惜我不能永远待在这里,每天欣赏你如花般美丽的容颜。


分享

《哭李商隐》

唐代 崔珏崔珏 唐代

成纪星郎字义山,适归高壤抱长叹。

成纪郎官名字叫李义山,身归黄土让人空怀长叹。

词林枝叶三春尽,学海波澜一夜干。

诗词树林的枝叶已落尽,学术界的浪涛一夜枯干。

风雨已吹灯烛灭,姓名长在齿牙寒。

狂风暴雨把那灯烛吹灭,姓名一直在我心中思念。

只应物外攀琪树,便著霓裳上绛坛。

他应该到世外攀折玉树,身著霓裳登上那仙人坛。

虚负凌云万丈才,一生襟抱未曾开。

空怀有凌云万丈的高才,一生胸襟不曾片刻展开。

鸟啼花落人何在,竹死桐枯凤不来。

鸟啼花落斯人归于何处,竹死桐枯凤鸟不再飞来。

良马足因无主踠,旧交心为绝弦哀。

良马不遇足因无主而弯,知音痛失心由断弦而哀。

九泉莫叹三光隔,又送文星入夜台。

冥府不用感叹阴阳相隔,又有文星送入坟墓中来。


分享