《吊元鲁山》

zhì
yǒu
bǎo
,
shān
cháng
kōng
háo
rén
xiān
féi
,
shān
fàn
hāo
péng
shí
míng
jiē
guān
,
shí
nǎi
yáo
nóng
jūn
chǐ
xīn
tài
,
shān
zhōng
tiān
běn
píng
,
rén
qiǎo
shēng
tóng
shān
pōu
,
quán
jìng
méi
gōng
pōu
duō
shì
fēi
,
liú
làn
jiāng
guī
bēn
jìng
guǐ
jié
,
líng
zhēng
guài
huī
cháng
zuò
xiāo
shuò
,
wàn
lèi
suí
shuāi
wēi
jiàn
shān
,
dào
jiǎn
suǒ
jūn
jiǎn
,
shān
jiǎn
yǒu
yīn
gǒu
hán
tiān
xiù
,
jiē
shì
tiān
shēn
tiān
jiǎn
shèn
,
shān
dào
shēn
tiān
,
shān
shí
gēng
pín
shǐ
zhī
yuán
huà
,
jìng
xián
rén
xián
rén
duō
mái
,
dào
guāi
gōng
gǎn
yán
,
yuǎn
yùn
fāng
shǐ
xié
wàn
bǎo
wéi
bǎo
,
wàn
rén
huái
怀
wéi
huái
怀
shēng
gǒu
shī
suǒ
,
zhòng
hàn
lái
xiāng
pái
suǒ
yuán
shān
,
shuāi
nán
xié
yuǎn
jiē
jìn
,
zào
shēng
xián
rén
jié
cháng
wèi
,
hán
kōng
chéng
níng
xiě
shì
jìng
é
miù
,
gāo
míng
jiān
zhēng
zhī
shān
,
shū
chéng
yán
cóng
shān
huàn
,
jìn
huà
yáo
shí
xīn
chái
láng
chǐ
kuáng
shì
,
chǐ
齿
shuāng
jīn
jìng
lái
tián
,
xiāng
gēng
qīn
cén
dāng
xiāo
guān
suǒ
,
jìng
suì
ráo
yín
shàn
jiào
tiān
shù
,
měi
fēi
zhēn
jīng
wēi
rán
shì
,
shì
tīng
xún
yīn
shū
shān
,
shù
xiāo
sháo
yīn
xiāo
sháo
tài
píng
,
shān
zuò
qiān
ruò
yǒu
zhī
,
bǎi
nián
xìng
zuó
shuí
néng
jiào
huà
,
báo
jūn
chén
guì
shēn
,
tiān
yǒu
líng
tuó
yùn
jiān
nán
,
fāng
míng
wèi
gǒu
kuàng
,
shēng
míng
xiāo
shuò
suī
xiāng
jiù
,
zhēn
nóng
zāo
āi
āi
yuán
shān
,
jìng
shuí
néng
dāng
jīn
jiào
huà
,
yuán
hòu
xián
xiāng
bīng
xīn
jìng
shuāi
,
shuāng
qīng
xiá
zhàng
yōu
mái
jìn
guāng
,
zhì
miǎn
liú
làng
wéi
shān
míng
,
wèi
huò
jīng
lián
ràng
èr
sān
zhēn
shì
,
shuā
shì
sǒng
wēi
wàng
qiū
qīng
shān
,
duàn
dān
quē
liàng
yòu
lèi
xìng
cóng
,
jiā
zhāo
fēi
wàng
xiǎo
shēng
zòu
kuáng
juàn
,
gǎn
zēng
wàn
zhuàng
huáng
zhī
xiào
,
shān
jià
chē
fēi
xián
,
shān
jìng
jiā
gòng
yǎng
chǐ
tuó
,
yán
xiān
xiá
jiāng
yáo
shān
,
hǎi
shuí
néng
yīng
jìn
chú
,
kuàng
ròu
zhī
xīn
cháng
jié
chéng
,
xiōng
chuí
gān
shì
chū
biǎo
,
shuí
yán
jīn
xián
rén
wàn
,
liú
qián
shī

分享

孟郊的诗词欣赏

《湖州取解述情》

唐代 孟郊孟郊 唐代

霅水徒清深,照影不照心。白鹤未轻举,众鸟争浮沉。

因兹挂帆去,遂作归山吟。

暂无


分享

《伤时》

唐代 孟郊孟郊 唐代

常闻贫贱士之常,嗟尔富者莫相笑。男儿得路即荣名,

邂逅失途成不调。古人结交而重义,今人结交而重利。

暂无

劝人一种种桃李,种亦直须遍天地。一生不爱嘱人事,

暂无

嘱即直须为生死。我亦不羡季伦富,我亦不笑原宪贫。

暂无

有财有势即相识,无财无势同路人。因知世事皆如此,

暂无

却向东溪卧白云。

暂无


分享

《赠章仇将军》

唐代 孟郊孟郊 唐代

将军不夸剑,才气为英雄。五岳拽力内,百川倾意中。

本立谁敢拔,飞文自难穷。前时天地翻,已有扶正功。

暂无


分享

《叹命》

唐代 孟郊孟郊 唐代

三十年来命,唯藏一卦中。题诗还问易,问易蒙复蒙。

本望文字达,今因文字穷。影孤别离月,衣破道路风。

暂无

归去不自息,耕耘成楚农。

暂无


分享

《题林校书花严寺书窗》

唐代 孟郊孟郊 唐代

隐咏不誇俗,问禅徒净居。翻将白云字,寄向青莲书。

拟古投松坐,就明开纸疏。昭昭南山景,独与心相如。

暂无


分享

《忆江南弟》

唐代 孟郊孟郊 唐代

白首眼垂血,望尔唯梦中。筋力强起时,魂魄犹在东。

眼光寄明星,起来东望空。望空不见人,江海波无穷。

暂无

衰老无气力,呼叫不成风。孑然忆忆言,落地何由通。

暂无

常师共被教,竟作生离翁。生离不可诉,上天何曾聪。

暂无

未忍对松柏,自鞭残朽躬。自鞭亦何益,知教非所崇。

暂无

努力拄杖来,馀活与尔同。不然死后耻,遗死亦有终。

暂无


分享

《梦泽中行》

唐代 孟郊孟郊 唐代

楚山争蔽亏,日月无全辉。楚路饶回惑,旅人有迷归。

骐骥思北首,鹧鸪愿南飞。我怀京洛游,未厌风尘衣。

暂无


分享

《初于洛中选》

唐代 孟郊孟郊 唐代

尘土日易没,驱驰力无馀。青云不我与,白首方选书。

宦途事非远,拙者取自疏。终然恋皇邑,誓以结吾庐。

暂无

帝城富高门,京路绕胜居。碧水走龙蛇,蜿蜒绕庭除。

暂无

寻常异方客,过此亦踟蹰。

暂无


分享

《寄崔纯亮》

唐代 孟郊孟郊 唐代

百川有馀水,大海无满波。

器量各相悬,贤愚不同科。

暂无

群辩有姿语,众欢无行歌。

暂无

唯馀洛阳子,郁郁恨常多。

暂无

时读过秦篇,为君涕滂沱。

暂无


分享

《新平歌送许问》

唐代 孟郊孟郊 唐代

边柳三四尺,暮春离别歌。早回儒士驾,莫饮土番河。

谁识匣中宝,楚云章句多。

暂无


分享