《病中书怀呈友人》

jiē
xiān
,
qióng
jiāo
xiàng
wán
tóng
táo
guǎng
广
liǔ
,
léi
píng
huáng
juàn
jiē
shuí
wèn
,
zhū
xián
ǒu
鹿
míng
jiē
zhuì
shì
,
jìng
fēi
cǎi
huāng
,
yuán
tián
shī
wáng
yáng
yóu
sài
,
juàn
shì
cān
zhōu
,
chéng
jiā
xué
gōng
yōng
liú
jiàn
,
míng
jiè
zài
pán
jīngjì
huái
liáng
怀
huà
,
háng
cáng
shí
yuǎn
wèi
néng
míng
chǔ
,
kōng
suí
zhū
dìng
wéi
yuán
,
zēng
yīn
shǒu
zhū
chē
duī
piǎo
zhì
,
sān
jìng
shéng
shū
shì
qún
yīng
,
jiāng
shàn
jià
lóng
yāo
jiǎo
,
yàn
shǔ
xiào
fēn
zhī
qián
dìng
,
hán
xīn
wèi
hòu
niè
chén
zhuī
qìng
,
cāo
jiàn
xué
bān
shū
wén
yòu
péi
duō
shì
,
shén
zhōu
shì
duì
suī
,
míng
làn
chuī
zhèng
shǐ
使
cāi
bēn
jìng
,
cháng
yǒu
liú
tán
fǎng
访
,
wáng
jìng
shì
fén
quàn
,
guān
mán
.
.
zhì
yán
jīn
xìn
,
wēi
shàng
bēi
bái
xuě
tiáo
xiǎng
,
qīng
fēng
yuè
xié
jiān
nán
mǐn
miǎn
,
sāo
shǒu
jiē
jiǎo
shèng
fēi
néng
zhě
,
tuī
xián
jiàn
shè
gōng
zēng
kǒng
sǒng
,
bēi
shuǐ
shī
zhū
fěn
duǒ
shōu
dān
cǎi
,
jīn
xiāo
yǐn
chuí
gāo
xiū
jìn
jué
,
yáng
zhì
wān
zhuō
xiū
yán
huà
,
lóng
xué
zhuǎn
péng
suí
kuǎn
duàn
,
yún
cǎo
màn
shòu
xiāng
míng
zhèng
,
cáng
hào
zhì
wén
jīng
děng
guàn
,
qín
zhù
yùn
xiāng
zhù
shì
lián
zhōng
,
zhū
máo
jiē
shàng
wěi
huā
lún
,
sōng
yǐng
dǒu
luán
jìng
yīng
xiāng
duì
,
xián
mián
làng
ruǐ
duō
láo
dié
chì
,
xiāng
zhuì
fēng
fāng
cǎo
sān
dǎo
,
chéng
yuè
fān
zǎo
xìng
,
chóu
shuì
jiā
míng
zhǔ
cáng
chì
,
yōu
píng
zhè
xīn
suí
zhí
,
gān
zhǐ
yǎng
qiáo
xiào
kōng
huái
怀
,
qióng
chóu
shàng
néng
gān
bàn
shū
,
fēi
gǎn
báo
shēng
chú
diào
shí
fēng
cāng
xiǎn
,
fāng
yàn
jiàng
shù
lán
liáo
rào
,
chuān
穿
zhú
yíng
zhù
fēi
sāng
,
lín
yuán
héng
gān
竿
kuī
chì
,
chí
wàng
qīng
pàn
shuǐ
qín
wèi
,
láng
dào
zhàng
qīng
yōng
zhǒng
,
fāng
yōu
jué
,
chóu
shēng
jué
huì
duǎn
yán
xuān
yàn
,
gāo
duò
shì
yōu
shù
,
pín
qiān
fàn
wèi
ài
zēng
fáng
zhì
,
bēi
tàn
yáng
zhū
shí
cháng
guò
wèi
,
yóu
sāi
shāng
,
biān
jiǎo
chán
bǎo
shù
biāo
qiāng
shuò
,
guān
suǒ
zhú
wēi
róng
zūn
shù
,
xíng
qiū
yuǎn
qióng
qiān
,
guī
xīn
jiǔ
qǐn
gān
chéng
zhì
,
jiāng
kuì
guì
huī
huái
怀
míng
xiān
yuǎn
,
gān
shí
dào
chǐ
齿
pín
,
dēng
shàng
lián
hóu
mén
guì
,
shuāng
tái
mìng
chū
niè
jǐng
,
péng
chì
tuán
zhí
huí
cōng
,
fēn
cáo
duì
míng
bǎi
shén
xīn
fǎng
仿
,
zhú
yùn
hán
fèng
quē
fēn
bān
,
yuān
háng
sǒng
jiàn
chù
xié
chéng
,
chí
fèng
míng
qiāng
dēng
jiàng
,
héng
xiǎng
lóu
qīn
shì
,
xiāng
jìn
shān
ruì
jǐng
sēn
qióng
shù
,
qīng
shuǐ
yíng
zhì
guān
zān
tiě
zhù
,
chī
shǒu
duì
jīn
nèi
shǐ
shū
qiān
juàn
,
jiāng
jūn
huà
chú
yǎn
míng
jīng
xiàng
,
xīn
guī
guān
wén
,
bǎo
láo
zhuó
.
.
cǎo
féi
yǎo
niǎo
,
tái
cuì
kūn
xiāng
cháo
zhī
niǎo
,
nián
huá
guò
xián
ēn
kōng
bào
yǐng
,
chóu
wèi
juān
shí
bèi
tuī
liáng
yǒu
,
jiā
shēng
líng
zhì
shēn
shāng
duǎn
,
xiāng
shǒu
bān
fāng
,
chén
léi
bìng
jiē
yán
ěr
zhì
,
jīn
wèi
yǒu
gān
niú
dǒu
,
rén
biàn
lái
zhēn
绿
,
shì
qīng
huǐ
fāng
xiāo
,
wēi
xiá
yǎn
shé
yóu
zhuǎn
zhàn
,
qiú
jiù
rén
shì
,
néng
huàn
guǐ
zhū
shì
fēi
jué
mèng
,
háng
qín
lǐn
liè
fēng
āi
cǎn
,
xiāo
tiáo
cǎo
huái
shāng
zhì
,
mēng
fàn
biàn
yàn
wéi
wén
jiào
,
yīng
dài
mèng
suō
pāo
zhī
,
xīn
jiǎn
xué
zhī
zhū
níng
nán
liào
,
yōng
fēi
xìn
wèi
yáng
xián
jiàn
,
tīng
bīng
chǔ
jiāng
yíng
,
lùn
xīn
ruò
làng
yán
huī
è
,
suǒ
tuō
jiā
qiáo
néng
qiú
yǒu
,
wēi
cháo
xià
chú
fēng
huá
piāo
lǐng
xiù
,
shī
bài
qīn
.
.
zhěn
qíng
,
tóng
zhōu
dào
shū
fàng
huái
怀
qīn
huì
zhǐ
,
shōu
sāng
zèng
yuǎn
liáo
pān
liǔ
,
zāi
shū
jié
zhān
fēng
xiàn
lèi
,
huí
shǒu
gēng
chí
chú

分享

温庭筠的诗词欣赏

《荷叶杯·镜水夜来秋月》

唐代 温庭筠温庭筠 唐代

镜水夜来秋月,如雪。采莲时,小娘红粉对寒浪。惆怅,正思惟。

池中水波平如镜子,映照着夜空中的一轮秋月,月光皎洁如雪。正是采莲的时节,那采莲的少女,红粉盛妆却只能空对着寒冷的水波,不由感到万分惆怅。她人在采莲,心中却思量着远方的情郎,愁思难解,黯然神伤。


分享

《三月十八日雪中作》

唐代 温庭筠温庭筠 唐代

芍药蔷薇语早梅,不知谁是艳阳才。

今朝领得春风意,不复饶君雪里开。

暂无


分享

《诉衷情·莺语》

唐代 温庭筠温庭筠 唐代

莺语,花舞,春昼午,雨霏微。金带枕,宫锦,凤凰帷。

莺儿娇语,花儿飞舞,这春天的白昼已过正午。蒙蒙细雨满天飞,女郎独守空屋。望着床上的金带枕、宫锦被,伤心地拉上绣着凤凰的帐帷。

柳弱燕交飞,依依。辽阳音信稀,梦中归。

柔嫩的柳枝下,粉蝶儿比翼齐飞,那依依不舍的样子令人心醉。远戍辽阳的丈夫书信稀少,只能在梦中看他把家回。


分享

《春日将欲东归寄新及第苗绅先辈(一作下第寄司马札)》

唐代 温庭筠温庭筠 唐代

几年辛苦与君同,得丧悲欢尽是空。犹喜故人先折桂,

自怜羁客尚飘蓬。三春月照千山道,十日花开一夜风。

暂无

知有杏园无路入,马前惆怅满枝红。

暂无


分享

《细雨》

唐代 温庭筠温庭筠 唐代

凭轩望秋雨,凉入暑衣清。极目鸟频没,片时云复轻。

沼萍开更敛,山叶动还鸣。楚客秋江上,萧萧故国情。

暂无


分享

《杨柳枝·宜春苑外最长条》

唐代 温庭筠温庭筠 唐代

宜春苑外最长条,闲袅春风伴舞腰。

宜春院外杨柳轻拂低垂,伴着那春风扭摆着腰肢。

正是玉人肠绝处,一渠春水赤栏桥。

那御河之上的红栏桥畔,多少情人在此伤心别离。


分享

《南湖》

唐代 温庭筠温庭筠 唐代

湖上微风入槛凉,翻翻菱荇满回塘。

南湖上微风入槛习习生凉,随风飘动的菱荇叶子遍满池塘。

野船著岸偎春草,水鸟带波飞夕阳。

野船紧靠在春草丛生的岸边;水鸟带着波光在夕阳下飞翔。

芦叶有声疑雾雨,浪花无际似潇湘。

风吹芦叶飒飒作响疑是天在下雨;浪花无边无际很像洞庭风光。

飘然篷艇东归客,尽日相看忆楚乡。

整天看着篷船飘荡在湖上,我这东归客不禁想起太湖边的故乡。


分享

《思帝乡·花花》

唐代 温庭筠温庭筠 唐代

花花,满枝红似霞。罗袖画帘肠断,卓香车。

回面共人闲语,战篦金凤斜。惟有阮郎春尽,不归家。

惟有阮郎春尽、不归家。千万朵花儿窜上枝头,将枝头披满红霞。美人伫立在香车上,收卷画帘的罗袖,摇曳着心底相思的牵挂。回头与人闲语的时候,只见凤钗金篦斜斜地簪住浓发。莫非她的爱人也做了阮郎,春光逝尽却还不归家。


分享

《雍台歌》

唐代 温庭筠温庭筠 唐代

太子池南楼百尺,入窗新树疏帘隔。黄金铺首画钩陈,

羽葆停幢拂交戟。盘纡阑楯临高台,帐殿临流鸾扇开。

暂无

早雁惊鸣细波起,映花卤簿龙飞回。

暂无


分享

《酒泉子·日映纱窗》

唐代 温庭筠温庭筠 唐代

日映纱窗,金鸭小屏山碧。故乡春,烟霭隔,背兰釭。

曙光照射入碧纱窗里,把香炉画屏映绿。兰灯初灭的时候,缥缈着袅袅的烟絮,缭绕着我的思愁,拨动着我对故乡春色的回忆。

宿妆惆怅倚高阁,千里云影薄。草初齐,花又落,燕双飞。

昨日的宿妆里,还残留着昨天的愁绪。倚着高阁眺望,几片薄云漂浮在天际,草绿的时候春花已凋落,成双的燕子飞来又飞去。


分享