《梅花诗》

dàng
dàng
tiān
mén
wàn
kāi
rén
guī
rén
lái
shān
suī
hǎo
fēi
wán
xìn
huáng
jīn
shì
huò
tāi
shān
mèng
shì
quán
fēi
zài
jiàn
yún
lóng
xiàng
běi
fēi
sān
bǎi
nián
lái
zhōng
cháng
tiān
shuǐ
tàn
tiān
xiāng
chéng
shù
yuán
féng
jiǎ
yòu
xīng
yuán
nián
huá
èr
qián
kūn
gǎi
kàn
jìn
cán
huā
zǒng
yán
jìng
yīng
xióng
zhū
mén
shì
jiù
huáng
fēi
lái
yàn
zi
xún
cháng
shì
kāi
dào
huā
chūn
fēi
ér
zǒu
cháng
ān
kāi
zhōng
yuán
hǎi
jìng
kuān
hóng
shuǐ
zhà
píng
hóng
shuǐ
qīng
guāng
xiàng
hàn
zhōng
kàn
màn
tiān
bái
hàn
jiāng
qiū
qiáo
cuì
huáng
huā
zǒng
dài
chóu
yào
bàn
shēng
dǒu
yǐn
jīn
miè
hǎi
shān
tóu
yún
cāng
máng
tiān
lián
西
běi
fēng
yān
dōng
lái
bào
西
lái
dào
huán
yǒu
ér
zài
yǎn
qián
shì
shì
chū
cán
gòng
zhōng
què
nàn
bào
yóu
liú
zuì
jiā
qiū
zài
cháng
ān
huǒ
lóng
zhé
yàn
mén
qiū
yuán
yīng
nán
zhào
shì
shōu
yuàn
huā
chūn
yǒu
zhǔ
lián
xiāo
fēng
chóu
shù
diǎn
méi
huā
tiān
chūn
jiāng
bāo
wèn
qián
yīn
huán
zhōng
yǒu
chéng
píng
hǎi
wéi
jiā
shú
zhǔ
bīn

分享

邵雍的诗词欣赏

《观物吟 其一》

宋代 邵雍邵雍 宋代

耳目聪明男子身,洪钧赋与不为贫。因探月窟方知物,未蹑天根岂识人。

乾遇巽时观月窟,地逢雷处看天根。天根月窟闲来往,三十六宫都是春。

暂无


分享

《又旋风吟二首》

宋代 邵雍邵雍 宋代

近日衰躯有病侵,如何医药不求寻。

轩前密叶自成幄,砌下黄花空散金。

暂无

闲看蜜蜂由蜜意,静观巢燕垒巢心。

暂无

非关天下知音少,自是尧夫不善琴。

暂无


分享

《天津感事二十六首 其十一》

宋代 邵雍邵雍 宋代

烟树尽归秋色里,人家常在水声中。数行旅雁斜飞去,一簇楼台峭倚空。


分享

《答君实端明游寿安神林》

宋代 邵雍邵雍 宋代

占得幽栖一片山,都离尘土利名间。

四时分定所游处,不为移文便往还。

暂无


分享

《问春吟》

宋代 邵雍邵雍 宋代

自古言花须说莺,莺花本合一时行。

因何花谢莺才至,浪得莺花相与名。

暂无

辄欲问春春不应,私於蜂蝶有何情。

暂无

流莺不伏春辜负,啼了千声又万声。

暂无


分享

《金帛吟》

宋代 邵雍邵雍 宋代

金帛一种物,所用固不常。

聘则谓之币,賮则谓之将。

暂无

贸则谓之货,积则谓之藏。

暂无

赂则谓之贿,窃则谓之贓。

暂无


分享

《所感吟》

宋代 邵雍邵雍 宋代

人生无定准,事体有多端。

客宦危疑处,家书子细看。

暂无

既曾忧险阻,方信喜平安。

暂无

男子平生事,须于痛定观。

暂无


分享

《晚步吟》

宋代 邵雍邵雍 宋代

晚步上阳堤,手携筇竹枝。

静随芳草去,闲逐野云归。

暂无

月出松梢处,风来苹末时。

暂无

林间此光景,能有几人知。

暂无


分享

《风霜吟》

宋代 邵雍邵雍 宋代

见风而靡者草也,见霜而殒者赤草也。

见风而鸣者松也,见霜而凌者亦松也。

暂无

见风而靡,见霜而伤,

暂无

焉能为有,焉有为亡。

暂无


分享

《问人丐酒》

宋代 邵雍邵雍 宋代

百病筋骸一老身,白头今日愧因循。

虽无紫诏还朝速,却有青山入梦频。

暂无

风月满天谁是主,林泉遍地岂无人。

暂无

市沽酒味难醇美,长负襟怀一片春。

暂无


分享