《寄曾子固》

shǎo
,
ài
jūn
wéi
zuì
jūn
míng
gāo
shān
yuè
,
sōng
tài
xīn
shōu
chōng
yǒu
,
ràng
chén
jìng
yòu
cāng
jiāng
shuǐ
,
gōu
quǎn
kuài
jūn
shēn
jiē
yuè
,
zhé
fēn
ǎi
cái
qióng
kōng
,
yòng
cāng
kuài
wèi
cóng
jūn
jiǔ
,
gòu
táo
tài
rén
shēng
,
suǒ
yuàn
měi
diān
pèi
guāi
nián
,
láo
qiān
wài
tóu
shēn
jǐng
,
báo
huàn
qián
píng
měi
shǒu
,
gāo
lùn
cóng
shuí
gài
yáo
yáo
西
nán
xīn
,
mèng
xiǎng
jūn
huì
jūn
xié
qiān
,
yuàn
jiāo
liáng
kuài
qióng
yán
bào
yōu
yōu
,
xiōng
huò
fèi
ráng
guì
zhōu
qióng
shì
shǎo
,
shuí
婿
zhū
mèi
réng
wén
bìng
lián
yuè
,
yào
shuí
lài
jiā
pín
fèng
yǎng
xiá
,
shuí
tōng
huò
bèi
shī
cáo
gōng
,
xián
zhě
duì
nài
zāo
píng
shí
,
shèng
wāng
huì
luán
fèng
míng
qiě
xià
,
wàn
lái
huì
huì
yōu
yōu
lín
jiān
鹿
,
zhēng
chū
shì
píng
lài
nǎi
líng
gāo
shì
shì
,
dòng
zhé
zāo
láng
bèi
rén
shì
nán
liǎo
,
tiān
yóu
máng
mèi
shèng
xián
duō
,
yún
nài
zhōu
rén
guì
,
biǎn
què
míng
zhì
jīn
shì
cháng
shì
,
shě
wéi
hài
ér
jūn
xìn
dào
,
mǐn
shēn
qióng
tài
juān
rén
jiān
,
zhuó
ěr
shòu
tiān
lài
liàng
zhī
ān
féi
gān
,
wèi
kěn
kāng
kuài
lóng
chī
suī
pán
,
shé
chán
tuì
lìng
rén
zhòng
gǎn
fèn
,
yǒng
wàng
shēn
zuì
yóu
qīn
zhì
,
bìng
tóng
biān
ài
gōng
míng
wèi
yún
,
suì
yuè
yóu
huái
怀
qiē
xiào
,
zhōng
lèi
pāng
pèi
jūn
cháng
guò
,
zǎo
wǎn
zhì
chē
dài
shān
suī
jùn
è
,
gāo
tiào
mēng
(
zuǒ
yòu
shì
)。
fēng
luán
cēn
,
shù
qīng
àn
ǎi
tóng
jiāng
yóu
shǐ
,
fēi
jiāng
xià
míng
lài
cūn
zhǐ
huǒ
,
jiǔ
shě
zhān
chén
pèi
qīng
láo
xiāo
yōu
,
háng
kuài
xíng
xíng
yuàn
liú
,
zhù
qīng
gài
huì
jiāng
jiàn
yán
,
móu
shī
cài
yán
líng
jūn
,
chǐ
yán
kuài
shì
lùn
,
lùn
jiàn
gāo
,
lǐn
lǐn
jiàn
ruì
tàn
shēn
fàn
yán
,
huò
fān
qiáng
kuài
háng
quán
lán
,
ǒu
zuò
yīn
sōng
guì
xiāo
chuáng
lián
qīn
chóu
,
zhòu
shí
gòng
huān
shí
,
qīng
shòu
jiàn
dài
zuò
shī
wēi
chéng
,
chéng
cǎi
huì

分享

王安石的诗词欣赏

《与舍弟华藏院忞君亭咏竹》

宋代 王安石王安石 宋代

一迳森然四座凉,残阴余韵去何长。

人怜直节生来瘦,自许高材老更刚。

暂无

会与蒿藜同雨露,终随松柏到冰霜。

暂无

烦君惜取根株在,欲乞伶伦学凤凰。

暂无


分享

《招叶致远》

宋代 王安石王安石 宋代

白下长干一水间,竹云新笋已斑斑。

明朝若有扁舟兴,落日潮生尚可还。

暂无


分享

《送刘贡甫谪官衡阳》

宋代 王安石王安石 宋代

刘郎刘郎莫先起,遇酒当歌且欢喜。

船头朝转暮千里,眼中之人吾老矣。

暂无

九疑联绵皆相似,负雪崔嵬插花里。

暂无

万里衡阳雁,寻常到此回。

暂无

行逢二三月,好与雁同来。

暂无

雁来人不来,如何不饮令心哀。

暂无

莫厌潇湘少人处,谪官樽俎定常开。

暂无


分享

《寓言二首》

宋代 王安石王安石 宋代

太虚无实可追寻,叶落松枝谩古今。

若见桃花生圣解,不疑还自有疑心。

暂无


分享

《游锺山》

宋代 王安石王安石 宋代

终日看山不厌山,买山终待老山间。

山花落尽山长在,山水空流山自闲。

暂无


分享

《病中睡起折杏花数枝二首》

宋代 王安石王安石 宋代

独卧南窗榻,翛然五六旬。

已闻邻杏好,故挽一枝春。

暂无


分享

《金陵即事三首》

宋代 王安石王安石 宋代

结绮临春歌舞地,荒蹊狭巷两三家。

东风漫漫吹桃李,非复当时仗外花。

暂无


分享

《渔家傲·灯火已收正月半》

宋代 王安石王安石 宋代

灯火已收正月半,山南山北花撩乱。闻说洊亭新水漫,骑款段,穿云入坞寻游伴。

正月十五元宵灯节之时,钟山一带芳草如茵,林木葱郁,那一片生意盎然的春景,让人流连忘返,心醉不已。涛亭刚刚下过春雨,词人骑着小毛驴,翻山越岭去观赏美丽的风景。

却拂僧床褰素幔,千岩万壑春风暖。一弄松声悲急管,吹梦断,西看窗日犹嫌短。

游玩之后,回到了寺院中。经过一天的玩赏,词人也累了,他放下纱帐,铺好被褥,在和煦温暖的春风吹拂下进入梦乡。不知睡了多久,他突然被悲切的松涛之声吵醒,梦醒时分,窗外已是日落西山了。


分享

《忠献韩公挽辞二首》

宋代 王安石王安石 宋代

两朝身与国安危,曲策哀荣此一时。

木稼尝闻达官怕,山颓果见哲人萎。

暂无

英姿爽气归图画,茂德元勋在鼎彝。

暂无

幕府少年今白发,伤心无路送露輀。

暂无


分享

《酬王太祝》

宋代 王安石王安石 宋代

一马常随世事驰,岂论江激与河湄。

已成白发潘常侍,更似青衫杜拾遗。

暂无

勋业傥来知有命,文章聊欲见无期。

暂无

喜君材俊能从我,力学何妨和子思。

暂无


分享